Khung Rêu là một xã hội thu nhỏ qua các thành viên trong gia đình một ông Phủ về hưu: bốn đứa con trai của ông bà, hai cô cháu gái và những người giúp việc. Đất bị Việt Minh sung công cấp phát cho tá điền, vườn bị người Pháp phát quang để tránh những trận phục kích của đối phương, nhưng gia đình ông vẫn khá nhàn hạ nhờ vào tài vén khéo của bà Phủ. Cái bi kịch của gia đình ông Phủ không phải ở vật chất, mà ở những thành viên trong gia đình. Bốn người con trai, kẻ phá gia chi tử, kẻ thiếu trách nhiệm, kẻ bất hạnh về hình hài ái nam ái nữ. Ngay cả cô cháu gái gọi ông Phủ bằng cậu cũng không tránh được số phận bi thương khi không nơi bám víu. Cái đẹp không có cơ hội để có thể tồn tại và sống sót trong cuộc loạn ly của lịch sử.
Cuối cùng chỉ có Thụ - người con trai thứ 3 của ông Phủ trở về, buồn bã, đơn độc trong ngôi nhà từ đường “xiêu vẹo” và “loang lở những dấu vết chiến tranh”
Tác giả Nguyễn Thị Thụy Vũ là một trong năm nữ nhà văn nổi tiếng nhất của văn học miền Nam trước 1975. Câu chữ giản dị, không quá thiên về kỹ thuật, không hạn chế sử dụng ngôn từ dân gian đậm chất Nam Bộ là “phong cách” rất riêng của bà. Đọc truyện của bà, người ta có cảm giác được nghe người từng trải tỉ mỉ kể lại những câu chuyện đời, không hề xen những bình phẩm mà từng nhân vật cứ lần lượt thể hiện mình qua cái nhếch mép kín đáo, cái chớp mắt cúi mặt để lướt qua những cơn buồn…