Đến khi tiếp xúc với văn học phương Tây, cái tôi cá nhân trong văn học bắt đầu bùng nổ. Con người của xã hội phương Đông bắt đầu tự hỏi “Tại sao chúng ta không được nói thẳng, nói thật về về những tâm tư, tình cảm của chính mình như các nhà thơ văn phương Tây?” Từ đó, phong trào Thơ mới như một sự giải phóng, đưa đến những khát vọng tự do cá nhân. Sở dĩ các nhà thơ mới làm được điều đó vì họ đã dám thành thực và họ đã biết cách thể hiện cái thành thực ấy trong các sáng tác thơ văn.
Vậy nên khi khát quát lại phong trào đó, nhà phê bình Hoài Thanh mới khái quát nó lên thành “Khát vọng thành thực”.