Sức mạnh của Kafka. Chính trị của Kafka. Những lá thư tình đã là một thứ chính trị, ở đó Kafka tự thấy mình như một ma cà rồng. Các chuyện ngắn và các truyện phác nên những sự-trở-thành-động-vật, chúng cũng là những đường lẩn trốn có tính chất hoạt năng. Các tiểu thuyết là vô hạn. Hơn là chưa hoàn tất, chúng tiến hành một quá trình tháo tung những cỗ máy lớn của xã hội trong hiện tại và tương lai. Chính vào lúc ông trưng chúng ra và sử dụng chúng như một cái bình phong. Kafka hầu như không tin vào luật pháp, vào cảm giác tội lỗi, nỗi sợ hãi, tính nội tâm. Ông cũng ít tin vào các biểu tượng, các ẩn dụ hay các hoán dụ. Ông chỉ tin vào những cấu kết và những chuỗi được vạch ra bởi mọi hình thái mong muốn. Những đường lẩn trốn của ông không bao giờ là một nơi ẩn náu, một lối thoát ra khỏi thế giới. Trái lại đó là một phương tiện để dò tìm những gì đang được chuẩn bị, và để báo trước những “thế lực hắc ám” của tương lai gần. Kafka thích tự xác định mình về phương diện ngôn ngữ, về phương diện chính trị và về phương diện cộng đồng, bằng các khái niệm thuộc về một nền văn học được gọi là “thiểu số”. Nhưng văn học thiểu số là bộ phận của mọi cuộc cách mạng trong những nền văn học lớn.