8 chương tiểu thuyết “Hoàng hôn lạnh” có độ dài ngày càng thu ngắn lại, cũng có thể xem là thủ pháp của tác giả khi trình bày những thao thức dành cho sự gắn bó của người Việt với góc sân mảnh vườn từng lưu dấu tháng ngày đã sống. Tội lỗi quá khứ chỉ tan biến khi nhận diện giản dị hơn, bình thản hơn, độ lượng hơn. Và có những điều phải thấu hiểu bằng cách nhìn vào sự im lặng của định mệnh trớ trêu. Ruộng đất không những mang giá trị tài sản vật chất, mà còn có ý niệm tài sản tinh thần. Chiếm đoạt, mua bán, kiện tụng xung quanh ruộng đất, cần phải được phân biện bằng luật pháp công minh thì may ra có thể kết toán tiền lệ sai lầm và ngăn ngừa hệ lụy dài lâu. Bi kịch ruộng đất lắm lúc cũng là bi kịch của những số phận nhỏ nhoi, bi kịch của những mảnh đời thấp cổ bé họng trước nanh vuốt xu thời, độc ác, tham lam.