Yêu đơn phương là “tốt đẹp”. Nhưng “hai lòng cùng ưa” mới là “hạnh phúc”.
Chỉ có tình yêu thực sự, mới là hạnh phúc.
Hạnh phúc là khi bạn cô độc, có người đi bên bạn; khi bạn đau buồn, có người an ủi bạn; khi bạn bỏ đi, có người nhớ đến bạn; khi bạn bận rộn, có người đợi chờ bạn...
Mà những thứ này, Cơ Anh đều không thể cho Trầm Ngư.
Cơ Anh mang đến cho Trầm Ngư một thế giới rộng lớn khác, để Trầm Ngư học được cách kiên cường, thậm chí có thể nói không có Cơ Anh, Trầm Ngư đã hóa phượng hoàng niết bàn, nhưng... một người đàn ông như thế, vĩnh viễn chỉ là đóa tuyết liên trên đỉnh núi cao, có thể ngắm từ xa mà không thể chơi đùa, có thể ngưỡng mộ mà không thể sở hữu. Cho nên, đó không phải là hạnh phúc.
Còn hạnh phúc như ý của Trầm Ngư muốn phải là được ở bên người nàng yêu, người đó cũng yêu nàng, quan tâm đến nàng, phàm chuyện gì cũng đều nhớ đến nàng, có thể giúp đỡ nàng...
Điều quan trọng nhất là, khi ở bên người ấy, lúc nàng vui sẽ nhiều hơn lúc nàng buồn. Sau cùng, tình yêu là dùng để hưởng thụ chứ không phải để nếm trải cay đắng.
Chẳng phải câu trả lời này đã có rồi sao?
Họa quốc gồm 02 tập, đây là một trong những cuốn tiểu thuyết xuất sắc nhất của Thập Tứ Khuyết, với bối cảnh cổ trang, đấu trí tranh giành quyền lực, kịch tính và hấp dẫn.