Với mười bảy truyện ngắn, nhà văn đã gửi đến người đọc một bức tranh sinh động, muôn màu về cuộc sống của những chiến sĩ trong quân ngũ. Họ có sự tếu táo, nghịch ngợm, thậm chí cả những xốc nổi của tuổi trẻ, nhưng rồi môi trường quân ngũ với kỷ luật quân đội, họ dần thích nghi, tự rèn mình trở thành những chiến sĩ can trường, mạnh mẽ, xứng đáng với truyền thống bộ đội Cụ Hồ (“Mầm cỏ”, “Ngọn đèn và bóng đêm”, “Hạt giống đỏ”).
Qua những truyện ngắn, người đọc nhận thấy một gam màu tươi trẻ trong đời sống tinh thần của người chiến sĩ. Sự rèn luyện khắc nghiệt không làm họ mất đi những rung động trước một nhành lau trắng, xao xuyến trước vẻ đáng yêu của một cô gái mới gặp (“Hoa lau trắng”), thầm mơ một gia đình hạnh phúc với cô hàng xóm thân thương (“Dòng sông tuổi thơ”), họ hạnh phúc với những điều thường nhật giản đơn (“Chuyện tình trăng sao”, “Bản tình ca cho em”)…
Xen kẽ trong mạch truyện về những người lính, Nguyễn Đức Tĩnh có những ghi chép chân thực về hành trình thăm lại chiến trường xưa của những cựu binh (“Mùa pơ lang nở”) hay những ánh nhìn đa chiều về cuộc sống đương đại (“Đứa con lạc loài”, “Chuyện lão Hống”).