Trên thế giới này, có một loại đàn ông mà nước mắt của cô có rơi bao nhiêu thì cũng không làm rung động được trái tim anh ta, dù cô có là một mỹ nhân khóc đến đổ cả Trường Thành đi chăng nữa thì anh ta cũng chẳng mảy may động lòng. Anh ta rời xa cô, chẳng có lí do gì, nếu cô hỏi anh ta, anh ta sẽ trả lời một cách vô cảm: “Cô muốn một lí do à, vậy thì tôi sẽ cho cô một lí do”.
Người ngoài nhíu mày khuyên bảo cô, đừng có ngốc nghếch nữa. Không, cô không ngốc, chỉ là cô quá yêu anh ta thôi. Cô đặt tay lên ngực tự hỏi: “Là anh ta sai sao?”. Không, anh ta không sai, chỉ là anh ta không yêu cô. Yêu Lục Ứng Khâm, Trình Đoan Ngọ chỉ học được năm chữ: Đối diện với hiện thực. Tình yêu đối với cô chỉ là sự hồ đồ, còn anh ta thì không thể hồ đồ.