Tác giả Huệ Hương hoài niệm về hương bồ kết: "Đã rất lâu rồi nơi phố thị bộn bề, tôi không còn gội đầu bằng bồ kết nữa, mà thay bằng dầu gội hóa học. Mỗi lần về quê tôi cũng không còn nhìn thấy hình ảnh quen thuộc của những chùm bồ kết treo nơi gác bếp, hình ảnh thân quen của những cô những chị gội đầu bên giếng nước với chậu bồ kết ngày xưa, như mẹ vẫn thường gội đầu cho mấy chị em tôi…”
Tít Nhà lại nhớ về bát cháo yêu thương của bà: "Con vẫn biết chẳng bao giờ con được ăn bát cháo mang hương vị đặc biệt ấy nữa. Nhưng con biết yêu thương của bà vẫn còn bên con, đi cùng con trên mọi nẻo đường đời…" - (Bát cháo yêu thương của bà)….
Mỗi tác giả có một kỷ niệm khác nhau, nhưng đầy ý nghĩa đối với họ. Và những món quà xuất hiện qua những bài viết của tuyển tập này đây đó bạn đọc cũng đã từng nhận được