Bản thảo tập trung 22 truyện ngắn của tác giả Trịnh Sơn để “ghi nhớ tháng ngày học lại tiếng mẹ đẻ”. Đó là câu chuyện về một công chức nhà nước trẻ tuổi, “chỉn chu một cuộc đời lành lặn tưởng như luôn luôn có kim chỉ nam trong hết thảy mọi việc” bỗng dưng thấy bản thân mất phương hướng. Là câu chuyện về những tâm hồn khô héo vì gió nơi thảo nguyên, đau đớn vì dòng cuồn cuộn danh vọng - tiền bạc - quyền lực - bội phản, hay tật nguyền, “lò cò đi vào cuộc đời sau đằng đẵng cuộc chiến” - “cuộc chiến mà tất cả bị cuốn vào, dù muốn dù không, mất hút hoặc văng ra theo mỗi cách khác nhau”.
Tác giả dành nhiều đất trong truyện của mình cho quá khứ, nhưng với ông, đó là "nơi người ta có thể cất giữ mọi thứ, kể cả ghen tuông, thù hận, buồn bã. Chỉ trừ hai thứ, hiện tại và tương lai".