Trong tập truyện Giặc bên Ngô, rất nhiều trang viết về tâm tư của những đứa con thiếu vắng tình thương gia đình, như các truyện: “Xuống núi”, “Những đứa con hoang”, “Bồ hòn đắng”, “Ly hôn” mang tâm sự của những đứa con luôn mang cảm giác cô đơn, hụt hẫng ngay trong chính ngôi nhà của mình. Họ đã phản kháng bằng cách bỏ nhà đi hay tự thu mình, sống lạnh lùng, khoảng cách với người thân.
Dường như trong mỗi câu chuyện làm người đọc cảm thấy thế giới mình đang sống còn rất nhiều ngõ ngách sâu kín, thường thì không thể nào nhận ra. Khi trang sách cuối cùng khép lại, cảm giác bồi hồi vẫn vương vấn trong lòng người. Với cách viết giản dị, chân thật, mỗi trang trong tập truyện của Vũ Thị Huyền Trang ẩn chứa đầy cảm xúc. Người đọc và người viết như đồng cảm hơn khi nghĩ về cuộc sống.