Lần thứ ba gặp nhau, anh cao ngạo ngỏ lới cầu hôn cô. Bởi anh không đơn thuần muốn một cô nhân tình bé nhỏ, anh muốn một người vợ để có thể hưởng thụ mọi giá trị từ cái danh phận ấy.
Lần thứ ba gặp nhau, cô bình thản đồng ý làm vợ anh. Không phải bởi vẻ quyến rũ bề ngoài, hay sức hấp dẫn từ gia thế của anh. Cô chỉ muốn tránh một gã đàn ông khác.
Không hôn lễ tưng bừng, chỉ có việc ký tên, trao lời thề và trả phí trong văn phòng hộ tịch. Đôi bên còn lớn tiếng khẳng định, cuộc hôn nhân của mình hoàn toàn không có tình yêu.
Nhưng để sống cùng nhau, họ đã phải đương đầu với vô vàn sóng gió, kết thêm bao nhiêu kẻ thù, cùng lúc phải quay cuồng trước quá khứ tăm tối khốc liệt của đối phương. Vậy mà giá nào, họ cũng chẳng buông tay.
Nếu không yêu, tại sao phải trả giá?