"Anh nắm bàn tay Vi mềm mại trong tay mình. Có những lúc mê man trên giường của bệnh viện như thế này, Vi mới để yên. Mắt Vi nhắm nhẹ nhàng, mơ hồ và thanh thản. Vi đang mơ gì vậy Vi ơi. Một ngôi nhà ngũ sắc với những thiên thần có cánh? Một ly kem hai mươi bốn màu với hai mươi bốn hoa hồng mơ ước? Những bước chân nhẹ nhàng trên thảm cỏ mùa xuân?"