Em từng ước ba điều trước khi thả cây đèn thần xuống biển khơi bao la, quá nửa trong đó là có thể vĩnh viễn, vĩnh viễn, vĩnh viễn quên đi anh. Anh đã ngây ngốc cho rằng một người khi yêu một người thật lòng thì sẽ mãi mãi không thể quên được đối phương, mà đặt lời hứa: "Nếu thực sự có một ngày em quên, anh sẽ không nhắc em nhớ lại." Kết quả, sau cơn hôn mê sâu do tai nạn, em tỉnh dậy nhưng không còn nhớ anh nữa, cũng không nhớ những gì từng có giữa hai chúng ta. Lúc đó anh nghĩ, trên đời này thực sự có thần đèn. Những điều ước của em đều trở thành hiện thực. Em đã quên được anh. Còn anh, chỉ là chiếc bóng đừng phía sau chở che cho em, nguyện cầu có một ngày, ông trời ban cho anh một phép nhiệm màu...