Câu chuyện diễn ra tại nước Đức thời chiến tranh thế giới thứ hai. Nếu như không tính đến người dẫn truyện thì trong tác phẩm chỉ có hai nhân vật. Những nhân vật khác chỉ xuất hiện thoáng qua. Raip-êphenđi là một thanh niên sống nội tâm, có một tâm hồn trong sáng, cao thượng. Anh gặp và say đắm Maria - một nữ họa sĩ nhưng phải kiếm sống bằng việc kéo vĩ cầm và hát tại nhà hàng hàng đêm...
“Tôi có thể nói rằng cho đến lúc ấy tôi chưa gặp một người phụ nữ nào như vậy. Trong người phụ nữ ấy có một nét gì đó rất đặc biệt, rất kiêu hãnh, cộng với một chút hoang dã. Mặc dù ngay từ khoảnh khắc đầu tiên tôi hiểu rằng chưa bao giờ tôi gặp một khuôn mặt nào giống như vậy, thế mà tôi vẫn tưởng như khuôn mặt có cái gì đó quen quen. Da mặt trắng mịn, cặp lông mày đen, đôi mắt cũng đen như thế, còn mái tóc màu hạt dẻ sẫm. Những đường nét kỳ diệu có một không hai của bức tranh đã diễn tả được sự trong sáng của tâm hồn, sức mạnh của ý chí và một nỗi buồn sâu sắc. Người phụ nữ ấy rất gần gũi với tôi. Tôi đã đọc về nàng trên những trang sách từ khi còn là một chú bé bảy tuổi, tôi đã nhìn thấy bóng dáng của nàng trong trí tưởng tượng từ khi mới lên năm… Trên chân dung, cặp mắt màu đen chứa đựng những ý nghĩ sâu sắc, nhưng đồng thời trong đó phảng phất một nỗi buồn và sự mãn nguyện kín đáo. Cái nhìn như muốn nói rằng với niềm hy vọng cuối cùng nàng đã cố công tìm kiếm cái mà nàng biết chắc là sẽ không tìm được…”.
(cảm xúc của Raip-êphenđi khi lần đầu tiên thấy bức tranh chân dung tự họa của Maria)