Tôi vẫn còn nhớ như in lúc đi tôi mặc cái áo in hình Guevara, đeo cái ba lô rằn ri to bự. Tôi nói với bố: "Bố không phải bảo con cút à? Cút con không biết! Nhưng con biết đi. Con thề sẽ đi thật xa, bố sẽ không phải nhìn thấy mặt con nữa". Lúc đó tôi chỉ dỗi mà nói thế, bố cũng tuyệt đối không thể nghĩ rằng tôi sẽ làm thật.
Đến ngay cả bản thân tôi cũng không dám chắc liệu mình có nói được làm được hay không nữa. Nếu như không phải hôm đó bố khua tay đuổi tôi như đuổi ruồi, có lẽ mọi việc diễn ra cũng giống như hai lần trước, đến nhà bạn chơi vài ba hôm rồi mò về..." (Trích: Chương một "Những vần thơ mục nát")