Mỗi hoài niệm chôn giấu ngày một lớn dần lên
Thời gian chẳng thể quay trở lại sao?
Nếu có thể dừng lại ở thời điểm anh ôm lấy em
Vạn vật hiện tại sẽ chẳng có ý nghĩa gì...
Lúc còn là hầu gái, cô là một cô bé mười tám tuổi hồn nhiên, ngây thơ với đôi mắt trong sáng sâu thẳm. Sau này, cậu gặp lại cô khi cô trở thành một người phụ nữ hai mươi mốt tuổi thành đạt, chững chạc tự tin và đôi mắt thù hận đượm buồn. Còn giờ đây, là một Nguyễn An Ninh hai mươi lăm tuổi đầy tham vọng, thù hận, quả quyết sắc bén. Cậu vẫn yêu cô, yêu cái cách thay đổi, cái cách lớn dần lên của cô. Cô không làm gì sai, người sai là cậu. Cậu không có quyền và cũng chẳng có tư cách để ngăn cô lại. Những gì cô làm chỉ là bảo vệ cuộc sống bé nhỏ của mình, bảo vệ những gì quan trọng với mình và tìm lại, đòi lại những gì đã mất.