Duyên phận trên thế gian này là một cái chạm mắt trong tích tắc, là một vòng ôm siết và rồi nhanh chóng buông lơi, là một khoảnh khắc tim xốn xang và hồn ngơ ngẩn… Họ tìm thấy nhau giữa những năm tháng thảm đạm, giấc mơ xưa ký ức nhạt nhòa. Với nắng thu hanh hao bình yên, với ô cửa có gió thổi lùa, với bụi mỏng lãng đãng, khẽ ngân nga lời hát dịu êm.Nếu như linh hồn đã từng giao hòa giữa cõi đời bề bộn, rồi lỡ làng nhau, rồi vuột mất nhau, rồi ngoái đầu lại, mùa thu đã buông…
Liệu yêu thương có về bên nhau lần nữa?