Đi Về Phía An Yên – hành trình đi tìm bình yên của tâm hồn
“Này cô ơi, đi xe ôm không?
Tôi chỉ đưa tới một nơi, là nơi nào tim cô tìm kiếm
Cô cần an yên đúng không? Tôi đưa cô đến
Bất cứ lúc nào.”
Đã có bao giờ, bạn đứng giữa phố phường ồn ào và tấp nập và tự nhiên cảm thấy mình lạc lõng, bơ vơ, và nhận ra rằng mình đang lang thang giữa những điểm đích mà mình chẳng hề muốn đi tới. Đến lúc đó bạn biết rằng, nơi mình muốn đến đó, thật ra chỉ đơn giản là bình yên.
Đi Về Phía An Yên có thể là người tài xế để đem bạn về nơi ấy, bởi như chính cái tên, cuốn sách này là câu chuyện về những bình yên thật sự trong tâm hồn mỗi người và hành trình để đạt được nó.
Bình yên ấy, có thể là ký ức về tuổi thơ bàng bạc nhuộm màu ánh buổi chiều tà hoang hoải, như đôi cánh mỏng tang nhũ xanh, kì diệu mà mờ ảo trong “Giọt sương trên cánh chuồn chuồn”, hay tiếng chuông gió vang vọng trên những ngọn đồi xa xăm của một miền quê cổ kính sâu hút dưới ánh trăng vằng vặc trong “Bí mật cánh xanh”.
Bình yên ấy, có thể là cảm giác một mình đứng giữa gió, giữa rừng cây, giữa cái mênh mông rộng lớn của thiên nhiên mà mở rộng lòng mình. “River flows in you” kể về tiếng violin từ chiếc đàn màu đỏ, giữa những ngọn gió vô hình, thứ đã thu hút ánh mắt của một người con gái tại nơi dòng sông lấp lóa dưới ráng chiều. Còn “Như khúc du ca” là câu chuyện về một chàng trai đang chập chững những bước đầu tiên của hành trình đi phượt, bất chợt gặp phải tình yêu với đồi chè, với một thị trấn lưng chừng phố núi, và với một cô gái tóc xù trong tà váy bomeheing như Esmelranda.
“Tỉnh mộng nghe em, về đồng cỏ mênh mang
những thảo nguyên nồng nàn, những ngọn đồi lộng gió
trở về dưới sáng trăng, dưới ngàn đêm soi tỏ
dưới ánh nắng chớm chiều, nguyên vẹn một hồn em…”
Bình yên ấy, còn là tình yêu được nhem nhóm giữa những con người khác màu da, khác quốc tịch nhưng đồng điệu về tâm hồn. Họ cùng có một khát khao được tìm kiếm chính bản thân mình giữa thế giới ngổn ngang và dòng đời tấp nập, hay cùng mong muốn được chiến thắng chính bản thân mình, hoặc cùng có đam mê khám phá thế giới. “Có bao giờ em biết, nét giản dị trong mùa thu Việt Nam đã giữ trọn trái tim của người khách lữ hành xa xôi mất rồi? Có bao giờ em biết, giữa nhịp sống hối hả và gấp rút của nước Mỹ hào nhoáng, người ấy luôn kiếm tìm một góc nhỏ tĩnh lặng nơi có thể bật cho mình bản nhạc “Nồng nàn Hà Nội” mà em đã tặng, nhớ về hương thơm của chiều sen và cốm vòng ngày nào?” (trích “Nhật ký mùa thu”). Xuyên suốt cuốn sách này, những câu chuyện đều mang theo hơi thở man mác lạ từ miền đất nào đó xa xăm. Đó là sự lãng mạn quyến rũ của chàng trai Pháp, nét dịu dàng của người Mỹ, hay tiếng đàn bí ẩn và thanh tao của một anh chàng Nhật Bản. Và chỉ có một thứ văn nên thơ, lãng mạn và xao xuyến, thứ văn mà ta ngỡ như xen lẫn cả vần thơ và điệu nhạc, thứ văn đến từ một tâm hồn tinh tế mới có thể truyền tải hết những điều ấy. Và Bùi Cẩm Linh, với Đi Về Phía An Yên, đã làm được điều đó.
Đi Về Phía An Yên còn là một bước đi mạo hiểm của cô gái mê truyện kì ảo khi Bùi Cẩm Linh đan xen truyện ngắn fantasy giữa những câu chuyện hiện thực và vài bài thơ điểm xuyết. Cẩm Linh viết về những thế giới khác, thế giới của thiên thần, thế giới của truyện cổ tích, nhưng điểm chung trong tất cả những truyện ngắn đó đều là sự lấp lánh sắc màu của lòng quả cảm, của tình yêu và hạnh phúc. Fantasy là một thể loại không mới ở Việt Nam, nhưng hầu hết các tác giả trẻ ít ai chọn thể loại ấy làm con đường đi cho mình, đặc biệt ở tác phẩm đầu tay. Nhưng Cẩm Linh đã dám làm điều đó, đơn giản vì đó là thế mạnh và niềm đam mê của cô. Trong cuốn sách nhỏ này, cô bộc bạch hy vọng độc giả sẽ thích thú và đón nhận sự mới mẻ đó.