Thấp thoáng lời kinh duy ma cật
Có người hỏi tôi rằng học được gì từ Duy-ma-cật sở thuyết?
Học được nhiều lắm chứ!
Học rằng cõi Phật chẳng đâu xa! Cõi Phật trong ta. Tâm ta mà thanh tịnh thì cõi Phật thanh tịnh. Tâm ta chưa thanh tịnh thì thấy đâu cũng là gò nỗng, hầm hố, gai góc, thanh tịnh rồi thì cõi đất bỗng nhiên trở nên rộng lớn, nghiêm đẹp, ánh vàng ròng khắp nơi nơi...
Học rằng tâm khó mà nhận biết! Tìm hoài tâm không ra. Tâm quá khứ, tâm hiện tại, tâm vị lai không thấy đâu cả! Làm sao để tâm an?
Còn lâu! Chỉ có cách tiếp cận qua thân.
Thân tâm nhất như. Cho nên "giả bệnh" là cách tốt nhất. Mà bệnh thì rất bình đẳng. Mọi người đều bình đẳng trước... bệnh!
Thân này không thể tin cậy được. Nó không phải của ta, không phải là ta, không phải là tự ngã của ta.