“Cố định một đám mây” là tập truyện ngắn mới nhất của nhà văn Nguyễn Ngọc Tư. Từng trang viết của tập sách dày hơn 180 trang đưa độc giả bước vào một cuộc du hành mới mà ở đó, họ sẽ gặp những con người đầy thân phận. Họ ở đó, trên bãi biển, đợi tin của người chồng biến mất giữa biển. Họ ở đó, ngay bìa Nước Mặn, cố gắng níu kéo trong vô vọng người con gái và cuộc tình đang trôi như mây. Họ ở đó, trong một gánh hát với những đêm thức trắng, không biết đến bao giờ thì đến lượt mình bốc hơi. Họ ở đó, kẹt trong cơn bão với người tĩnh cũ và những chuyện đã cũ mà dù cố gắng đến mấy, cũng chẳng thể nhổ sạch tất cả ra khỏi đầu. Họ chạy mãi trên đường, rẽ mãi vào những ngã phải, hay chạy theo ông Sơn Đông đặng mua thuốc ghẻ, mà chạy mãi chạy mãi, mấy chục năm không kịp về đến nhà.
Những cuộc gặp gỡ, những con người trong “Cố định một đám mây” được tạo ra bởi “một bà nhà văn cắm mặt với việc nhà, viết trong đầu khi đang nấu cơm giặt giũ, và bày cơn chữ ra giấy giữa những cuộc đón đưa con tới mấy lớp học thêm”, nhưng cứ khiến người đọc day dứt. 10 truyện ngắn là những lát cắt chua xót về phận người. Như một thứ định mệnh, cuộc đời họ gắn chặt với những câu hỏi đầy bất an.
Vẫn với chất văn ấy, Nguyễn Ngọc Tư với “Cố định một đám mây”, đọng lại mãi trong lòng câu hỏi: “Người ta có thể cố định được một đám mây không?”. Và nếu không thể, thì phận người trôi trên những trang viết này, có lẽ cũng lênh đênh và vô định như thế.