“Tình cảm thời trẻ dại hệt như cơn gió thoảng, tuy không thể nhìn thấy song có thể cảm nhận được. Tựa như cái tên khắc trên mặt bàn, vừa lo cậu trông thấy, vừa lo cậu không trông thấy…”
Lần đầu tiên gặp mặt, Chu Tư Việt là cậu nhóc tè dầm trên ga giường của Đinh Tiễn.
Lần thứ hai gặp lại trong một tình huống chẳng mấy vui vẻ, đôi oan gia phát hiện cả hai đã có hôn ước từ lâu. Và cứ như vậy, hôn ước ấy theo hai người suốt những năm tháng cấp Ba.
Một Chu Tư Việt thông minh xuất chúng, tư chất phóng khoáng, ung dung tự tại và một Đinh Tiễn rụt rè, nhút nhát, IQ bình thường – vô tình hay hữu ý bỗng trở thành bạn cùng bàn với nhau?
Anh là đại thần Toán học, được tuyển thẳng vào Đại học Thanh Hoa, còn cô vì anh mà thi lại đại học, trở thành nữ sinh “vào Thanh Hoa vì yêu” trong truyền thuyết.
Chàng trai năm ấy là bí mật thanh xuân của cô. Bí mật tất cả mọi người đều biết.
Còn bí mật của anh, tất cả gói gọn trong năm chữ ở mép trang của cuốn sách Sinh học: “Tôi thích cậu, ngốc ạ.”