Dựa vào một câu chuyện cổ điển mà ai cũng biết, Mạc Can kể chuyện khác, tạo được sự thân mật trong Hoàng cung, nơi tưởng như bận rộn, trái lại theo Bác Ba Phi thì nhiều khi hưỡn, không có việc gì để làm, trò chuyện này nọ cho vui. Mạc Can bình thường hóa ông vua râu khi nóng khi lạnh, cùng các nhân vật ngộ nghĩnh, nhiều cá tính. Không gian, thời gian và hoàn cảnh như có thật. Ông nói thêm là viết... hơi vui thôi, chứ đọc thì không vui bằng nghe nói miệng - "như kiểu nói chuyện hề hà của nhà văn Sơn Nam - đọc hay nghe rồi ngẫm nghĩ một chút mới đã" - Thỉnh thoảng, trong câu chữ, không biết chữ xưa hay nay, đôi khi cũng có văn học, và một vài chi tiết khác thường, làm cho người đọc như tợp ly rượu đế nước nhứt... khà một tiếng vậy mà.