Nhắc đến chiến tranh là nhắc đến vũ khí. Con người gây chiến tranh với nhau bằng những vũ khí tương tự nhau. Trải qua các thời kỳ, văn minh ngày càng tiến bộ thì vũ khí cũng ngày càng chết chóc hơn. Vũ khí nguy hiểm hơn dẫn đến người lính và các tướng soái phải thức thời với chiến thuật mới. Đó là lý do vì sao cuộc nội chiến Mỹ là cuộc chiến tranh đẫm máu nhất lịch sử nước này, khi mà súng trường nạp đạn từ khóa nòng đã rất phổ biến mà người ta vẫn áp dụng chiến thuật thời súng hóa mai nạp đạn từ nòng súng.
Tất cả các vũ khí rồi cũng sẽ lỗi thời. Súng nạp đạn từ khóa nòng thay thế súng nạp đạn từ nòng súng. Súng bắn liên thanh lại thay thế súng bắn phát một. Súng bắn nhanh hơn đòi hỏi người lính phải linh hoạt hơn, phải biết phân tán ẩn núp. Thế rồi súng máy của Hiram Maxim xuất hiện trong Thế chiến I đã khiến cho người ta phải xem xét lại hoàn toàn chiến thuật. Nhưng rồi súng máy cũng không còn lộng hành được nữa khi xe tăng xuất hiện. Xe tăng và cộng sự trên không của nó – máy bay ném bom đã chiếm lĩnh quyền làm chủ trận địa tại Thế chiến II. Có những vũ khí được sử dụng trong thời gian dài. Nhưng có những vũ khí chỉ xuất hiện một hai lần nhưng cũng đủ để thay đổi cả tương lai chiến tranh. Như là vũ khí hạt nhân.